Mắt lờ đờ, ngồi ngủ say, tôi một mình ở nơi đây. May thay có bạn có bè...... Thế mới biết đau nhỉ.....
Hy vọng quên, hy vọng đậu, hy vọng..... mà không biết nữa......
miss, need......
Nếu hiểu thì đừng thế, uh hiểu đi....khỏi là gì cho lẹ, vì vốn có là gì đâu......làm ơn!
uhm, tốt nhất là tránh xa, tránh thật xa .......thật xa.
Vô tình thì đừng nói....mà thôi, nói cũng đc. Vốn làm quen với lạnh lùng rồi mà .
7...8...9...10
Mà vậy lại vui, đời này hiếm gì.
Ngồi mà vui, vì thấy mìh tỉnh táo, có ai như mình ... đầy...mà vậy cũng có ai như mình.
Mình cũng là mình mà thôi.
Nhắn tin không....khỏi gọi điện....khỏi hết cho lẹ.....kệ cha nó....liên quan gì.
stresssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssss
một li cafe buổi sáng !
cafe sáng!
Đăng nhận xét