Đã nhiều đê anh năm mơ thấy em, nhớ những j thuộc về em, người làm anh nhớ mong.
anh rất buồn khi mỗi tối chia xa, hôm nay khi anh hát , anh hát về em, nỗi buồn đó cứ mãi vậy.
Anh nhớ em, nhưng không nói được, không dám nhìn vào em. không dám cười với em, bởi vì anh sợ mình bị lụy tình cảm đó.
Người anh thương yêu à, hôm anh đi cùng em nắm tay em , anh biết em đã không như xưa. Anh như đứa ngốc vậy, đã tự hứa là đừng để như vậy ,mà cứ như vậy.
Em có biết không! anh không bao giờ quên được em đâu.
Anh đang giả đó, anh đnag đùa đó.
Người anh yêu à. Đừng quên anh nhé. Nhưng anh ghét sự giả tạo của em, em làm cho anh nghỉ, anh như là thứ để em lợi dụng vậy.
mà thôi , anh quên em rồi mà.:)
Đăng nhận xét